Thứ Năm, 11 tháng 6, 2009

Myojo 2009-02


Nakajima Kento

Tôi hi vọng là lá thư này sẽ thành sự thật!

Với tôi, một học sinh cấp 2 năm 3 thì cánh cổng trường thi vào trường Trung học đang mở ra trong năm 2009 này. Nếu tôi có thể vượt qua kì thi này mà không gặp trờ ngại gì thì có 2 việc mà tôi muốn làm. Một là đi Công viên Giải trí cùng bạn bè. Đến bây giờ, tôi chỉ mới được đi cùng gia đình thôi à. Dù là vui thật, cả tôi và cả gia đình không ai dám chơi trò “Máy thét” một mình hết. Tôi thường xếp hàng để chơi một mình và gia đình tôi thường bảo “Kento, chơi vui nhá ♪” và rồi tôi chơi một mình. Thật là cơ đơn quá *cười*. Tôi nhất định sẽ tạo thêm nhiều kỉ niệm đẹp khi đi chơi cùng gia đình. Còn thứ 2 là có mắt nhìn quần áo. Tôi ngưỡng mộ những người tuy mặc đồ rất đơn giản mà nhìn rất hợp thời trang. Và cách mà họ ăn vận rất hợp dù chỉ là những bộ đồ bình thường của họ thôi cũng đã rất tuyệt. Ví dụ như là tôi nghĩ mặc áo khoác ở sân vận động thì cool. Tất nhiên là không chỉ vui chơi mà tôi sẽ cố gắng học tập chăm chỉ. Tôi muốn là một học sinh kiên cường.

Gần đây, tôi mơ về 1 cái concert. Giấc mơ có rất nhiều điều vui. Nó chan chứa thật nhiều thứ thật là vui đến nỗi mỗi khi nghĩ về nó là tôi lại mỉm cười ♪. Và từ lúc đó, tôi đã quyết định tôi sẽ dồn hết nỗ lực cho việc nhảy trong quãng thời gian Trung học. Nếu tôi có thể làm giấc mơ này trở thành hiện thực thì nhất định tôi sẽ biến nó thành sự thật!


Kikuchi Fuma

Chìa khóa của cuộc hẹn hò lí tưởng của tôi là “ăn trứng”.

Tôi muốn một cuộc hẹn hò picnic với một cô gái thật tuyệt vời ♪ Nơi gặp nhau sẽ là gần một dòng sông hay là bãi biển. Những nơi có nước xung quanh sẽ có những cảnh quan đẹp và trong lành. Tôi muốn cô bạn sẽ mang theo sandwich mà do chính tay cô ấy làm. Nếu mà sandwich có món trứng mà tôi yêu thích thì sẽ làm tôi càng thấy vui hơn. Nhưng mà cái cảm giác “Vì ngày hôm nay, tôi sẽ cố gắng hết mình” làm tôi thấy hạnh phúc, vì thế tôi sẽ không phàn nàn về hương vị đâu. Cho dù sandwich không được thành công lắm thì tôi vẫn sẽ bảo với bạn ấy rằng “Mùi vị tuyệt lắm” với một nụ cười trên môi. A, làm sao mà mình lại muốn 1 cô gái làm cho mình những thứ như thế nhỉ *cười*

Cho tới bây giờ, tôi vẫn còn nhớ một giấc mơ rất lạ vào lúc tôi học Tiểu học. Một ngày kia, có 500 người nổi lọan đến tấn công trường tôi. Những người đó mang theo rất nhiều vũ khí (Mang lại cảm giác như họ còn hơn cả những người nổi loạn …) và họ bắt đầu chạy hối hả vào trường. Chúng tôi bảo họ “ Xin dừng lại !” nhưng mà họ bỏ ngoài tai. Tôi tự nhủ “Nếu mà cứ tiếp diễn thế này thì sẽ rất là nguy hiểm” nên tôi đã ra mặt và chống đối lại những người nổi loạn đó, 1 đấu với 500, để cứu lấy phần còn lại của ngôi trường và cuộc chiến chống đối bắt đầu! Tôi thắng rất dễ dàng không gặp chút trở ngại và sau đó tôi đưa 500 người họ vào bệnh viện do bị thương *cười*. Trong năm 2009, tôi hi vọng sẽ gặp những giấc mơ thật vui và bình yên!

Trans by : -[M]ều [K]on-@Ho!takky.com

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét